Chờ Một Kiếp Mai      Ngọc Bích & Xuân Tiên

       Một chiều ngoài trời u ám
       Mưa rơi hiu hắt lắng mơ h́nh bóng
       Xót xa ngân trong cung đàn
       Ngày vui năm xưa đâu c̣n ?
Rồi một ngày nào xa nhau
Hẹn cùng trăng nước nhớ câu nguyện ước
Nhớ khi chia tay đôi đường
Ḷng c̣n vương vấn !
       Lạnh lùng ngày ngày năm tháng
       Dần dần phai úa nỗi thương niềm nhớ
       Trách ai quên câu mong chờ
       Hẹn nhau dưới ánh sao mờ !
Đàn ơi dù người xa cách
Nhạc c̣n tha thiết những khi chiều vắng
Nhớ chăng đêm nao
Đôi ḷng ḥa tiếng tơ vàng !
       Chiều buồn về nhạc dâng ư thơ! [D]
       Cung đàn nhớ nhung lời thề xưa !
       C̣n đâu tiếng ḷng ?
       C̣n đâu h́nh bóng một mùa chờ mong ?
Hẹn ngày nào về trong giấc mơ !
Ôi buồn nhớ nhung một chiều xưa !
Hồn say đắm rồi
Chờ ta theo với người em ngoài phương trời !
       Không gian u ám phai tâm hồn !
       Em ơi hăy đến vui cung đàn !
       Xa xôi thương nhớ giấc mơ tàn
       Theo tiếng hát lắng trôi thời gian !
Chờ đợi người về một kiếp mai !
Mơ màng tới câu "t́nh đừng phai"
Trần gian phũ phàng, buồn theo năm tháng
T́nh duyên đành lỡ làng !