Duyên Thề
Thanh Trang Một v́ sao sáng trong đêm lạnh lẽo Nhạc buồn xa vắng mênh mông trần thế Ánh mắt sáng ngời ḷng trời u tối Không gian xa vời... T́m đến với nhau cho quên hận sầu Ngày đó lứa đôi vui duyên t́nh đầu Mộng ước tan rồi để buồn mai sau Để buồn mai sau Ngày dù xa khơi có luyến t́nh người Giọng buồn không vơi sẽ tắt nụ cười Một ngày yêu nhau Buồn cho chín kiếp thương đau Rồi về mai sau có nhớ t́nh đầu Ngày buồn không vơi chấp nối hận sầu Một ngày xa nhau chỉ c̣n thương đau Chỉ c̣n thương đau Một v́ sao sáng trong đêm lạnh vắng Người t́m quên lăng khi xuân c̣n thắm Héo hắt tiếng cười mảnh hồn tê tái Mênh mông u hoài Ngày đó có ta mơ ân t́nh dài Buồn thắm nét môi duyên chưa thành lời Một thoáng mơ rồi người về không nguôi Người về không nguôi... |