Không
Bao Giờ Ngăn Cách Trần Thiện Thanh (C) Rumba 98 Anh về với em rồi mai lại đi Đường xa mang theo bao nhiêu t́nh ư Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím Nhớ xưa đôi ḿnh hẹn nhau mà sao sáng Đâu bằng đôi mắt em Chúng ḿnh cách xa mà vẫn gần nhau T́nh yêu không mau phai như màu áo Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ Lá rơi gởi mùa thu về sân úa Vẫn không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em Không bao giờ không bao giờ ân t́nh lại vỡ đôi Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má Không bao giờ Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi Một đời hoa không khi nào hai lần nở Trái mộng c̣n trinh nguyên khi đón anh trở về Với em... với em... rồi anh lại đi Th́ đôi tim non không xa vạn lư Áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ư Lối trăng đầy t́nh em c̣n soi sáng Sẽ không bao giờ không bao giờ ngăn cách đâu em |