Liên Khúc Rumba 4
(Fm) Rumba  Ballad VN  85

Yêu Một Ḿnh ............................................................ Nhạc và lời Trịnh Lâm Ngân.....................

Nhà em có hoa vàng trước ngơ tường thật là cao gió leo cây kín rào
Nhà anh cuối con đường ngoại ô. Vách thưa đèn dầu thắp gió lùa vào từng đêm.
Tuổi em cũng như hoa mới nở. Vạn người thầm mong được đưa đón chân em. Xót xa anh c̣n trắng tay hoài
Sách đèn nợ chưa dứt, nên lận đận truân chuyên

Đôi ta đứa đầu sông cuối sông bao nhiêu cách trở ḿnh em thôi
Đôi khi thấy ḷng ḿnh bâng khuâng
Biết ngỏ lời cùng ai, nghĩ rồi câm nín hoài

Chiều nao pháo bay đầy trước ngơ tạ từ thơ ngây dáng hoa đi lấy chồng. Đường quen bỗng bây giờ buồn tênh. Mỗi khi chiều gần xuống, thấy ḷng ḿnh ngẩn ngơ.
Ngày xưa tiếc sao ḿnh không ngỏ. Để rồi chiều nay ḿnh đâu thấy cô đơn. Ván kia bây giờ đóng thuyền rồi
Có c̣n ǵ đâu nữa, thôi đành hẹn trong mơ


Hoa Sứ Nhà Nàng.................................................... Hoài Phương ...........
Đêm đêm ngửi mùi hương mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa t́nh ái đậm đà ngày đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên
giàn hoa sứ quanh tường
Nh́n sang trộm nhớ thương thầm mơ ngày mai lứa đôi

Hôm qua mẹ bảo tôi nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đăi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi màu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa c̣n giữ nhụy vàng chắc nàng hiểu t́nh tôi

Nhưng đêm trở sầu em bước qua cầu cuộc t́nh tan theo bể dâu
Biết chăng ngày sau khi ngơ về gần nhau t́nh yêu đă vội phai mầu

Đêm đêm ngửi mùi hương mùi hoa sứ bẽ bàng
Hoa t́nh yêu vụn vỡ một trời tim tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi t́nh thân thiết vô vàn
Làm sao nàng nỡ phụ phàng để t́nh tôi dở dang


Ngày Sau Sẽ Ra Sao................................ ............. Minh Kỳ & Lê Dinh.....................
Ngày xưa tôi có quen một người em gái nhỏ. Tuổi đang mười sáu mái tóc chấm ngang vai. T́nh như nụ hoa nở trong ḷng đời ngọt ngào. Rồi yêu thương ai đem ghép cho đôi tim non. Đến xuân qua cho nhau thấy nao nao. Ai thương yêu ai đó chỉ là t́nh của mỗi con người

Một hôm xếp bút nghiêng đăng tŕnh tôi giă từ. Tiếng mưa buồn hơn đêm mưa lắng tâm tư. Người đi người thương nhớ nhau từng ngày từng giờ. Thời gian trôi qua mau giữ tin yêu cho nhau đến mai sau nhưng ai biết ra sao. Riêng tôi đêm nay nhớ thương một người lạnh buốt đêm dài

Nhưng cớ sao em buồn t́nh ta ước hẹn nhiều rồi. Ngày mai ấm lại cuộc đời. Kể chuyện xa vắng thấy thương nhau nhiều hơn
Khi núi sông mịt mờ người trai nhuốm nhiều tuổi đời, chuyện xưa khép chặt vào ḷng, dù đi chinh chiến vẫn nhớ người tôi mến thương

T́nh yêu theo tháng năm xóa mờ trong mắt buồn. Nếu ta c̣n nhớ đến đêm thoáng trong mơ. Đời anh là mây bốn phương trời c̣n miệt mài. Người đi xây tương lai dẫu tâm tư thương ai như gió đưa mây che trăng khuất đêm dài. Tim tôi đơn côi biết nhau một lần rồi nhớ trọn đời


Mưa Nửa Đêm........................................................... Trúc Phương.....................
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi
Gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang
Anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ gói trộn trong tuổi nhớ


Tôi muốn hỏi có phải v́ đời chưa trọn ṿng tay
Có phải v́ tâm tư dấu kín trong thư c̣n đấy
Nên những khi mưa nửa đêm làm xao xuyến giấc ngủ chưa đến t́m


Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua áo ai canh dài nghe bùi ngùi
Mưa lên phố nhỏ có một người vừa ra đi đêm nay
Để bao nhiêu luyến thương lại ḷng tôi


Khi trót gửi những h́nh ảnh của tim vào ḷng đêm
Những kỷ niệm cho nhau nếu mất đi xin đừng quên
Tôi thích đi trong niềm vui và đêm rớt những giọt mưa cuối cùng