Liên Khúc Slow 2   Biển Nhớ + Nửa hồn Thương Đau + T́nh Lỡ
(Am) Slow  60
Biển Nhớ
..................................................................... (Trịnh Công Sơn)
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Ngày mai em đi, biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đêm mờ
Hồn lẽ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn.

Hôm nào em về, bàn tay buông lối ngơ
Đàn lên cung phím chờ sầu lên đây hoang vu
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Chiều sương ướt đẫm cơn mê
Trời cao níu bước sơn khê.


Ngày mai em đi, cồn đá rêu phong rũ buồn
Đèn phố nghe mưa tủi hồn, nghe ngoài trời giăng mây luôn
Ngày mai em đi, biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mưa tháng nắng c̣n buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng
Nữa bóng xuân qua ngập ngừng, nghe trời gió lộng mà thương...


Nửa hồn Thương Đau.......................... (Phạm Đ́nh Chương)
Nhắm mắt {Em} cho tôi t́m một thoáng hương xưa {Am}
Cho tôi về {B7} đường cũ nên thơ {Em}
Cho tôi gặp {Am7} người xưa ước mơ {B7}
Hay chỉ là giấc {Em} mơ thôi
Nghe t́nh đang chết {Am7} trong tôi {Em}
Cho ḷng tiếc nuối {B7} xót thương suốt đời {Em}


Nhắm mắt {Em} ôi sao nửa{B7} hồn bỗng thương đau {Am7}
Ôi sao ngàn {B7} trùng măi xa nhau {Em}
Hay ta c̣n {Am6} hẹn nhau kiếp nào {B7}
Anh ở đâu {B7} ? Em ở đâu {Em} ?
Có chăng mưa sầu {Em} buồn đen {C} mắt sâu {B7}


Nhắm mắt {Em} chỉ thấy một chân trời tím ngắt {Am}
Chỉ thấy ḷng (D7} nhớ nhung chất ngất {G}
Và tiếng hát và nước mắt {B7}


Đôi {E} khi em muốn tin. Đôi {Em} khi em muốn tin
Ôi những người {C} ôi những người {Am}
Khóc lẻ loi {B7} một ḿnh {Em}


Khóc (ư ... ư) lẻ {B7} loi {Am6} một {Em} ḿnh {C, Am, Em}

T́nh Lỡ........................................................................ (Thanh B́nh)
Thôi rồi c̣n chi đâu em ơi có c̣n lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau men đắng môi
Yêu rồi t́nh yêu sao chua cay men nào bằng men thương đau đây
Hỡi người bỏ ta trong mưa bay


Phương trời ḿnh đi xa thêm xa nghe vạn mùa thu sau lưng ta
Em ơi, em ơi! Thu thiết tha
Ơi người v́ ta qua phong ba có c̣n ǵ sâu trong tâm tư
Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa


Một vầng trăng vỡ đă thôi ... không theo nhau
Cuộc t́nh đă lỡ với bao nhiêu ... thương đau
Hết rồi thôi đă không c̣n ǵ thật rồi
Chỉ c̣n hiu hắt cơn sầu không nguôi


Con đường ḿnh đi sao chông gai bước vào đời nhau qua bao nay
Em ơi, em ơi! Sao đắng cay
Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi
Hết rồi c̣n chi đâu em ơi. Hết rồi c̣n chi đâu em ơi.