Mộng Viễn Du   Văn Phụng
(Fm) Pasodoble  115
Có ai [Am] biết chăng chuyện t́nh cờ
Có ai đoán đâu nào mà [E7] ngờ
Vào một [Dm] đêm trăng sáng
Hồn nhạc [E] dâng lai láng
Thiết tha êm đềm mơ [E7] hồ


Áng mây [Am] cuốn tâm hồn dịu dàng
Thiết tha với cung đàn nhịp [E7] nhàng
D́u hồn [Dm] ta đi tới
Miền thần [E7] tiên thanh thướt
Sắc hương huy hoàng nên [Am] thơ


[Am] Hào quang bốn phương huy [G] hoàng
Bầy tiên nữ [F] đang khoe ḿnh với cung [E7] đàn


Nắm tay [Am] múa theo điệu nhịp nhàng
Nhắp say chén men rượu nồng [E7] nàn
Bầu trời [Dm] trong thanh mát
Ngàn người [E] vang câu hát
Dưới hoa muôn màu huy [E7] hoàng


Có ai [Am] biết chăng chuyện t́nh cờ
Có ai đoán đâu nào mà [E7] ngờ
Chuyện thần [Dm] tiên giây phút
Ch́m dần [E7] trong mây khói
Vấn vương tâm hồn trong [Am]