Phút Giao Mùa    Trần Thiện Thanh

Lại một mùa Xuân nữa
đến trong khói lửa chiến tranh
Mùa xuân vẫn xanh
xanh như cuộc tình em với anh
Xuân này anh không về
ngàn câu thề không chắc em vui
quà xuân anh chẳng có, gát giặc từng giờ
Đời lính chiến lấy gì gửi về em?


Tiền đồn heo hút nhắc em kỷ niệm ấu thợ
Hỏi ''em có nghe trong tâm hồn gợi giây
phút xưa?''
Năm nao đêm giao thừa
ngày khói lửa chưa kín quê hương
Và đôi ta nhỏ bé thức xem giao thừa
Kể chuyện vu vơ và thức trong mộng mơ


Em anh có nhớ khi ta mơ chuyện tích xưa:
Tiên nương hiện xuống không gian
xem hoa rộ khắp nơi
Trăng sao mọc kín đêm khuya cho thiên
thần hát ca
Rồi nhè nhẹ gót hài tiên ca múa trên trần ai
Nhưng tiên nào thấy đâu
dù em chắp tay nguyện cầu
Trăng sao nào thấy đâu để anh bỗng
nghe nặng sầu
Rồi... pháo nổ khai xuân để mình dỗi hờn xa xăm...
Khi đường trần dập dìu người đi hái lộc đầu năm


Rồi từng xuân bắt anh giã từ ấu thơ
Rồi xuân chiến chinh phút giao
mùa còn anh với anh
Xuân chưa ôm đôi đời
Lòng xin một phút giây mơ thôi:
Nàng tiên anh nhỏ bé giữa đêm giao mùa,
lạc đường dương gian và đến thăm... mình anh