Đôi gịng về tác giả...

Có một cơ duyên đặc biệt mà chúng tôi gặp nhau, Xuân Thi là một cô gái điệu đà mà thân thiện. Cô ấy có dáng dấp mệnh phụ kiêu sa chứ không xuề x̣a như tôi. Ở trong cô ấy tôi thấy kết hợp của một mệnh phụ quư phái và một cô bé e thẹn nghịch ngợm khi né tránh chụp h́nh chung. Lần đầu gặp gỡ những người bạn mới mà cũ, mới v́ chưa hề nói chuyện với nhau, cũ v́ là có cùng chung những sinh hoạt xưa. Cô không học cùng trường tôi, nhưng cô đi chung với một sư huynh. Tôi thầm cám ơn cô là đă giúp cho sư huynh tôi đỡ ngại ngùng trong buổi họp mặt đầu tiên.

Buổi họp mặt của chúng tôi rất thân mật, nên dù gặp mặt lần đầu, nhưng chúng tôi dường như đă quen nhau từ lâu lắm. Nh́n vẻ đài các tôi cứ nghĩ Xuân Thi là một cô tiểu thư kín cổng cao tường cần được bao bọc che chở, nhưng cô thật cương quyết và năng nổ. Cô giống như một nữ cường nhân đa tài, cái ǵ cũng biết, cái ǵ cũng dấn thân và cái ǵ cũng dám lăn xả vào làm. Vừa hành nghề nữ trang vừa điều hành văn pḥng y tế, rồi c̣n hoạt động nhà hàng. Vậy mà cô vẫn c̣n th́ giờ để vẽ
tranh nữa.

Tôi chỉ biết vài bức tranh cô treo ở tiệm. Hai bức tranh sơn dầu
vẽ hai cô gái mặc sắc phục tượng trưng cho hai lá cờ của Mỹ quốc và Việt Nam, cùng với bức tranh mẹ bồng con. Tranh cô rực rỡ màu sắc, có lẽ giống như cuộc sống đầy mầu sắc của cô. Nhưng đặc biệt hơn, có lẽ cô là người đầu tiên đưa hội họa vào những móng tay nhỏ bé. Xuân Thi vẽ hàng trăm những tác phẩm như thế. Chưa có những tác phẩm lớn để đời, nhưng Xuân Thi cũng cống hiến cho đời những tác phẩm tí hon dễ thương.

                                                                                                                                  
 - Thập Nguyễn