Thắng-Thua
Có một vị hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.
Nhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: |
|
“Thưa hòa thượng, con và ngài đánh cược một ván được không?”
Hòa thượng hỏi lại: “Cược thế nào?”
“Ngài đoán xem con bướm trong tay con còn sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về con” – cậu thiếu niên trả lời.
Vị hòa thượng nọ đồng ý và phán: “Con bướm trong tay của con đã chết rồi.”
Cậu thiếu niên cười lớn đáp: “Ngài đoán sai rồi.” Nói đoạn, cậu mở tay ra và con bướm từ trong bay lên.
Hòa thượng nói: “Được, gánh củi này giờ thuộc về con.” Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.
Cậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy, nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà thích thú gánh gánh củi về nhà.
Khi nhìn thấy con trai về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể hết lại cho cha nghe.
Nghe xong câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ:
“Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, mà con cũng không hề biết mình đã thua đấy.”
Lời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền ra lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai và hai cha con mang củi đến trả lại cho nhà chùa.
Khi nhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: “Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ.”
Hòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì cả.
Trên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.
Người cha thở dài nói:
“Vị hòa thượng đó đã cố ý đoán con bướm chết, vì như thế thì con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, dĩ nhiên con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con suy nghĩ, tính toán gì sao? Người ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là LÒNG TỪ BI. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà con chẳng hề hay biết.”
Câu chuyện có thể rất đơn giản nhưng đó là bài học cho chúng ta trong cuộc sống. Thắng-thua, thành-bại, được-mất, là những chuyện thường xuyên giày vò cuộc sống của con người trong xã hội này. Có những lúc chúng ta tự cho rằng mình đã thắng nhưng trên thực tế, có khi chúng ta đã thua nhiều hơn mà ta chẳng hề hay biết. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng mình đã mất trắng tay, nhưng đó lại là lúc chúng ta đã được. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng mình đã được, đã có, đã nắm tất cả như chú bé nắm con bướm trong tay, vênh vang gánh bó củi trên vai, nhưng đâu biết rằng chúng ta đang thua những cái lớn lao hơn, giá trị vĩnh cửu hơn.
“Được lời lãi cả và thế gian, mà mất linh hồn nào được ích gì!” (Mt. 16.26).
Xin Thiên Chúa ban ơn khôn ngoan để giúp chúng ta hiểu rõ hơn giá trị sâu sa đích thực về cái được-mất, thắng-thua, và thành-bại trong cuộc sống. Amen!”
Sưu tầm trên Net |